“Nếu con không ngoan, mẹ sẽ gọi cảnh sát”, đó là một lời nói dối mà cha mẹ thường sử dụng để khiến trẻ cư xử phải phép. Những lời nói dối của cha mẹ có thể khiến trẻ tuân thủ trong thời gian ngắn, nhưng một nghiên cứu tâm lý mới do Đại học Công nghệ Nanyang, Singapore (NTU Singapore) cho thấy rằng chúng có liên quan đến những tác động bất lợi khi đứa trẻ trưởng thành.
Theo Sciencedaily, nhóm nghiên cứu đã hỏi 379 thanh niên Singapore bố mẹ họ có nói dối họ khi họ còn nhỏ không, họ nói dối bố mẹ bao nhiêu lần và họ điều chỉnh những thách thức của tuổi trưởng thành như thế nào.
Nhũng người trưởng thành cho biết họ bị nói dối nhiều hơn khi còn nhỏ, có nhiều khả năng sẽ nói dối bố mẹ ở tuổi trưởng thành. Họ cũng cho biết họ gặp khó khăn lớn hơn trong việc ứng phó với những thách thức về tâm lý và xã hội. Các khó khăn trong việc điều chỉnh bao gồm sự quậy phá, giải quyết các vấn đề, trải nghiệm về cảm giác tội lỗi và xấu hổ, cũng như tính cách ích kỷ và gian manh.
Nghiên cứu được thực hiện với sự cộng tác của Đại học Toronto, Canada, Đại học California, San Diego và Đại học Sư phạm Chiết Giang của Trung Quốc, đã được công bố trên Tạp chí Experimental Child Psychology vào tháng 9.
Phó giáo sư Setoh Peipei của Trường Khoa học Xã hội NTU Singapore là tác giả chính, cho biết: “Nuôi dạy con bằng cách nói dối dường như có thể tiết kiệm thời gian nhất là khi lý do thực sự đằng sau lý do tại sao cha mẹ muốn con làm điều gì đó là do rắc rối không giải thích được.”
Khi cha mẹ nói với đứa trẻ rằng “trung thực là thượng sách”, nhưng lại thể hiện sự không trung thực bằng cách nói dối, hành vi đó có thể gửi thông điệp mâu thuẫn đến đứa trẻ. Sự không trung thực của cha mẹ cuối cùng có thể làm xói mòn lòng tin và thúc đẩy sự không trung thực ở trẻ nhỏ.
“Nghiên cứu của chúng tôi cho thấy rằng nuôi dạy trẻ bằng cách nói dối là một thói quen gây hậu quả tiêu cực đối với trẻ khi chúng lớn lên.
Cha mẹ nên nhận thức được những tác động tiềm ẩn này và xem xét các lựa chọn thay thế cho việc nói dối, như thừa nhận cảm xúc của trẻ, cung cấp thông tin để trẻ biết sẽ gặp chuyện gì, đưa ra các lựa chọn và giải quyết vấn đề cùng nhau” để khơi gợi hành vi tốt ở trẻ
Nghiên cứu được thực hiện như thế nào
379 thanh niên Singapore hoàn thành bốn câu hỏi trực tuyến.
Bảng câu hỏi đầu tiên yêu cầu người tham gia nhớ lại cha mẹ họ nói dối liên quan đến ăn uống; rời đi và / hoặc ở lại; hành vi sai trái của trẻ; và tiêu tiền.
Một số ví dụ về những lời nói dối như vậy là “Nếu con không đi với mẹ bây giờ, mẹ sẽ để con ở đây một mình” và “Hôm nay mẹ không mang tiền theo, chúng ta có thể quay lại vào một ngày khác.”
Bảng câu hỏi thứ hai yêu cầu người tham gia cho biết mức độ thường xuyên khi họ trưởng thành nói dối cha mẹ. Các câu hỏi về những lời nói dối liên quan đến các hoạt động và hành động; lời nói dối tiền xã hội (hoặc lời nói dối nhằm mục đích mang lại lợi ích cho người khác); và thổi phồng về các sự kiện.
Cuối cùng, những người tham gia điền vào hai bảng câu hỏi đo lường sự sai lệch tâm lý xã hội tự báo cáo và xu hướng hành xử ích kỷ và bốc đồng.
Phân tích cho thấy việc nuôi dạy trẻ bằng cách nói dối có thể khiến trẻ có nguy cơ phát triển các vấn đề mà xã hội không thích, chẳng hạn như gây hấn, phá vỡ quy tắc và các hành vi xâm phạm.
Một số hạn chế của nghiên cứu là dựa vào những gì người trẻ báo cáo về trải nghiệm hồi tưởng của họ về lời nói dối của cha mẹ. “Nghiên cứu trong tương lai có thể khám phá bằng cách sử dụng nhiều người cung cấp thông tin, chẳng hạn như cha mẹ, để báo cáo về cùng một biến số”, Asst Prof Setoh đề xuất.
Các tác giả cũng chỉ ra rằng khi nghiên cứu này có mối tương quan trong kế hoạc, nhằm mục đích tìm ra các mối quan hệ xảy ra tự nhiên giữa các biến, họ không thể rút ra các kết luận nguyên nhân.
Một lĩnh vực khác chưa được điều tra là bản chất của những lời nói dối hoặc mục tiêu của cha mẹ. Như giáo sư Setoh nói, “Có thể là một lời nói dối để khẳng định quyền lực của cha mẹ, chẳng hạn như nói ‘Nếu con không ngoan, bố mẹ sẽ ném bạn xuống biển để nuôi cá’, có thể liên quan nhiều hơn đến những khó khăn trong khả năng điều chỉnh của trẻ khi trưởng thành, so với những lời nói dối nhắm vào sự tuân thủ, ví dụ như ‘không mua thêm kẹo’.
“Sự khẳng định uy quyền đối với trẻ em là một dạng xâm phạm tâm lý, có thể làm suy yếu ý thức tự chủ của trẻ và truyền đạt sự từ chối, cuối cùng làm suy yếu sức khỏe cảm xúc của trẻ. Nghiên cứu trong tương lai nên xem xét bản chất của việc nói dối và mục tiêu của cha mẹ để các nhà nghiên cứu có thể đề xuất loại lời nói dối nào cần tránh và loại nói thật nào cha mẹ nên nói”
Nguyễn Trang
Theo https://thuonggiathitruong.vn/tre-co-kha-nang-noi-doi-nhieu-hon-khi-truong-thanh-do-bo-me-noi-doi/